Thư ba gửi Jackson Pollock năm 16 tuổi (1928)

Gửi Jack con trai yêu dấu,

Cũng đã một thời gian rồi từ khi ba nhận được thư báo khoẻ của con. Nhận được thư từ cả năm anh bạn trẻ Charles, Mart, Frank, Sande và Jack khiến ba tự hào và nghẹn ngào một chút. Những lá thư của bọn con thấm đẫm cuộc sống, đam mê, hoài bão, và tình anh em bằng hữu tốt đẹp. Trái tim già cỗi của ba được lấp đầy niềm vui sướng và khiến ba cảm giác mình thành "trâu già" thật rồi. Jack này, ba rất vui khi biết được cảm xúc của con về công việc mùa hè và về năm học sắp đến. Bí mật của hạnh phúc là phải tập trung vào niềm đam mê tìm tòi học hỏi trong cuộc sống, trong thể thao và những ngày tươi đẹp, trong học tập, trong những người bạn đồng khoá, trong những điều nho nhỏ của tự nhiên, những con côn trùng, những con chim, những bông hoa, những chiếc lá,... Nói cách khác, hãy hoàn toàn tỉnh táo về bản thân con và càng học con sẽ càng biết trân trọng và có được niềm vui và hạnh phúc trọn vẹn từ cuộc sống. Ba không nghĩ rằng một anh bạn trẻ nên quá nghiêm túc, mà thi thoảng anh ta cũng nên bùng nổ để tự tạo cân bằng.

Ba nghĩ triết học của con về tôn giáo ổn đấy. Ba nghĩ rằng mỗi người nên tư duy, hành động và tin theo tiếng gọi của lương tri mà không chịu quá nhiều áp lực từ bên ngoài. Ba cũng nghĩ rằng có một sức mạnh siêu nhiên, một lực lượng tối cao, một người cai quản, một thứ gì đó điều khiển cả vũ trụ. Đó là gì và ở dưới dạng thức nào ba không rõ nữa. Nó có thể là trí tuệ hoặc tinh thần của chúng ta hiện hữu trong không gian dưới một dạng nào đó sau khi rời khỏi thân thể này. Không có điều gì là bất khả, và chúng ta biết rằng không điều gì bị phá huỷ, mà nó chỉ thay đổi về mặt hoá học. Khi chúng ta đốt một ngôi nhà và tất cả những gì bên trong, chúng ta thay đổi dạng thức nhưng các thành tố tương tự thì tồn tại, trong khí ga, hơi nước, tro bụi. Tất cả vẫn ở đó y nguyên.

Ba có nhận vài lá thư từ mẹ hôm bữa, một bức viết ngày mười hai và một bức ngày mười lăm. Ba luôn vui mừng mỗi khi nhận được thư từ mẹ con, bà ấy là một người chân tình đúng không? Mẹ con và ba đã có một thất bại tuyệt đối về mặt tài chính, nhưng nếu các con trai của ba mẹ trở thành những công dân tử tế và hữu ích thì không điều gì phải lo nữa và chúng ta biết rằng điều này sẽ xảy ra nên cớ gì mà không tưng bừng hân hoan?

Thời tiết ở đây thì không thể đẹp hơn được nữa, nhưng ba đoán chừng nó sẽ không kéo dài lâu đâu, thực ra là chúng ta đang chờ đón vài cơn bão tuyết và một cái cớ để quay về vành đai cam. Ba không rõ bất kỳ điều gì về việc ba sẽ làm gì hay liệu ba có kiếm được việc sau khi rời khỏi đây không, nhưng ba không lo lắng về điều đó bởi lo lắng về những gì mình không thay đổi được, hoặc có đi nữa, cũng chẳng giúp ích gì, cho nên là "đừng lo".

Viết và kể cho ba nghe về trường lớp và về bản thân con nói chung nghe. Ba sẽ trân quý sự tự tin của con. Con chắc chắn đã có những ngày vất vả với công việc ở Crestline hè qua. Ba có thể tưởng tượng được con phải trèo qua những con dốc đứng, rồi thì thời tiết nóng rát,... Nhưng những khó khăn đó chính là những gì tôi luyện tính cách và cơ thể. Jack này, ba đoán rằng lúc con đọc xong những dòng này thì con đã mệt về tinh thần và sẽ cần được nghỉ ngơi. Vậy nên chúc con ngủ ngon, mơ những giấc mơ đẹp và Chúa phù hộ cho con.

Ba thương mến của con

[Dịch từ bản gốc tiếng Anh: http://www.theatlantic.com/entertainment/archive/2012/02/a-1928-letter-to-16-year-old-jackson-pollock-from-his-father/252417/]